Khi xử lý danh mục đầu tư, ta có số lượng lớn Ncác tài sản. Số lượng các cặp cổ phiế cũng bằng số hiệp phương sai và tương quan. Thước đo trực tiếp của phương sai và hiệp phương sai của thu nhập cổ số sẽ bao gồmđộ lồi N2 số hạng ma trận phươngsai – hiệp phương sai là hình vuông với kích thước (N x N).Vì ma trận đối xứng, ta có N(N-1)/2 số hạng hiệp phương sai và N số hạng phương sai, và tổng là N(N+1)/2 số hạng khác nhau. Theo mô hình một nhân tố và giả sử hiệp phương sai chéobằng 0 giữa các số dư, ta chỉ có N hệ số, và phương sai một nhân tố của rủi ro tổng quát, hay N + 1 số hạng. Con sô này nhỏ hơn nhiều so với sử dụng tượng quan cặp. Sử dụng mô hình nhân tốcho phép giảm số lượng tính toán để xác định ma trận phương sai – hiệp phương sai ứng với cổ phiếu riêng lẻ.
Nhìn chung, rủi ro cụ thể phụ thuộc vàohiệp phương sai chéovà phương sai cửa số dư. Nó là một ma trận vuông đối xứng (NxN). Ma trận có tổng cộng N(N+1 )/2sốhạng khác nhau như giải thích ở trên.
Rủi ro danh mục đầu tư với mô hình nhiều nhân tố
Khi tính tới nhiều tài sản, lợi ích của việc tính rủi ro từ các nhân tố là số các nhân tố ít hơn nhiều số tài sản trong danh mụcđầu tư. Ma trận phương sai – hiệp phương sai của tất cả các tài sản sẽ rất lớn, trong khi ma trận của cácnhân tố chungsẽ cókíchthước nhỏ hơn. Vì thu nhập tài sản tùy thuộc vào những nhân tốchung tương quancủa chúng, hiệp phương sai và phương saicũng chỉ phụ thuộc vào các nhân tố, ít hơn nhiều so với số các tài sản.
Một danh mục đầu tưtổng quát có N tài sản với thu nhập có thể mô phỏng với nhân tố. Ma trận phương sai – hiệp phương sai củacác nhân tốrủi rolà Σ với kích thước(K xK). Các hệ số nhân tố là βijvới những chỉ số nhân tố i từ 1 tới K,và chỉ số dưới tài sản j từ 1 đến N.