Pages

Subscribe:

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Mô phỏng lịch sử

     VaR lịch sử là một phương pháp thông thường để tính VaR. Nó không dựa vào các phép đo tương quan và độ biến động mà sử dụng chuỗi thời gian lịch sử của các nhân tố rủi ro. Chuỗi thời gian ẩn chứa tương quan và độ biến động của các nhân tố rủi ro. Cả nguyên tắc và cách thực hiện đều khá đơn giản và không phải dựa vào những giả định hạn chế trừ giả định dữ liệu lịch sử trong một cửa sổ thời gian có thể điều chỉnh đại diện cho các điều kiện thị trường hiện tại. Đây có lẽ là lý do tại sao nó thường được sử dụng. Cuối cùng, chú ý có một vài đặc điểm chung giữa mô phỏng lịch sử và giả định, khác biệt chính là cách tạo ra chuỗi giá trị của nhân tố rủi ro.


       Nguyên tắc
Giả sử ta quan sát 250 giá trị hàng ngày của ba nhân tố rủi ro chi phối giá trị của hợp đồng giao sau. Ta có thể tính ra 250 giá trị của hợp đồng. Các giá trị nhân tố rủi ro lịch sử không giống như những giá trị sẽ tạo ra giá trị hiện tại của hợp đồng. Vì những độ lệch cẩn thiết xuất phát từ giá trị hiện tại, những quan sát lịch sử này nên được chuyển thành những thay đổi hàng ngày áp dụng cho những giá trị hiện tại của các nhân tố rủi ro này.

Mô phỏng lịch sử

       Áp dụng những thay đổi phân trăm này cho giá trị hiện tại, ta tính được 250 giá trị của nhân tố rủi ro bắt đầu từ giá trị hiện tại của chúng. Tạp hợp mới các giá trị nhân tố rủi ro tương tự những thay đổi lịch sử bắt đầu từ giá trị của hôm nay. Không cần phải dùng giả định chuẩn để tính VaR. Vì ta có phân phối thực của các giá trị, ta có thế tính bách phân vị trực tiếp từ phân phối này.

    
       Lợi ích chính của mô phỏng lịch sử là:
• Không cần phải tìm công thức của tương quan và độ biến động vì nó & trong dữ liệu lịch sử
• Không cần dựa vào giả định phi thực tế về phân phối chuẩn

Delta-VaR và VaR lịch sử khác nhau trong trình tự các phép tính và trong số lượng phép tính. Theo delta-VaR, độ nhạy được tính chỉ một lần. được tính. Độ lệch của giá trị công cụ, sử dụng những độ nhạy này, sẽ được tính từ độ lệch của nhân tố rủi ro từ giá trị hiện tại. Đây là phương pháp “tái định giá một phân” vì những giá trị mới xuất phát từ áp dụng độ nhạy bất biến co những giá trị ban đầu.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: vỡ nợ