Mô phỏng lưới
Trước khi tạo ra một số lượng lớn các tình huống, để giới hạn các phép tính, nên giới hạn chi một số lượng nhỏ các tình huống. Phương thức Monte Carlo lưới sừ dụng việc định giá chính xác cho mỗi điểm trên lưới và sử dụng nội suy tuyến tính giữa các điểm. Mô phỏng lưới bao gồm sử dụng sốlượng giới hạn các giá trị mô phỏng. Các giá trị được lựa chọn nên bao gồm khoảng tối đa các giá trị của mỗi tham số. Quá trình bớt cổng kềnh hơn mô phỏng Mcnte Carlo toàn phân vì ta giới hạn số lượng các mô phỏng và sử dụng kỹ thuật nội suy giữa các điểm lưới.
Mô phỏng Monte Carlo toàn phân
Theo Mô phòng Monte Carlo toàn phân, quy trình bắt đầu với mô phỏng những quá hình ngẫu nhiên của các tham số thị trường, đảm bảo bao gồm những tình huống xấu nhất gẩh đầy. Nó tương tự như mô phỏng lịch sử trừ việc ta đang tiên đoán về tương lai sử dụng các giá trị mô phỏng thay vì các giá trị lịch sử. Mô phỏng đầu vào là một vâh đề quan họng. Đầu vào bao gồm độ biến động và tương quan. Những phép đo này đặt ra những vấh đề về sự dao động của chúng theo thời gian.
Giai đoạn tiếp theo là tạo ra những giá trị ngẫu nhiên của các nhân tố rủi ro tuân theo cấu trúc đầu vào này. Bước cuối cùng là tái định giá danh mục đầu tư cho mỗi tập hợp giá trị được tạo ra. Vì các mô phỏng là những thông tin dự đoán về tương lai và thông tin quá khứ ẩn trong đầu vào của mô phỏng, ta có được lợi thế của cả hai. Điểm yếu chính là nó đòi hỏi rất nhiều phép tính. Tất cả các công cụ nên được đinh giá cho tất cả các tập hợp giá tri tham số thị trường và số lượng các lần thực hiện phải đủ lớn để có độ chính xác phù hợp cho phân phối giá trị danh mục đầu tư.
Trong khi đó, phương pháp tương quan (delta-VaR) sử dụng cùng ma trận phương sai – hiệp phương sai cho tất cả các danh mục đầu tư và phép tính chỉ đòi hỏi một tích của ma trận để tính ra độ biến động của danh mục đầu tư.
Từ
khóa tìm kiếm nhiều: quản lý danh mục đầu tư