Phép tính VaR delta-chuẩn cho hợp đồng giao sau được thực hiện theo từng bước và dựa
vào những giả định quan trọng. Các bước như sau:
• ứng hợp đồng giao sau với các nhân tố rủi ro. Trong trường hợp này, ta bắt đầu từ một công thức dạng đóng và dùng trực tiếp các nhân tố rủi ro xuất hiện trong giá trị hợp đồng.
• Xác định độ nhạy với từng nhân tố. Ta sử dụng hai phương pháp. Phương pháp thứ nhất chi dùng được khi có công thức dạng đóng vì nó tính độ nhạy là đạo hàm bậc một theo mỗi nhân tố rủi ro. Phương pháp thứ hai bằng số và tính độ nhạy bằng cách thay đổi mỗi nhân tố một lượng nhỏ và tái định giá hợp đồng. Phương pháp cuối cùng áp dụng khi không có công thức cho giá.
vào những giả định quan trọng. Các bước như sau:
• ứng hợp đồng giao sau với các nhân tố rủi ro. Trong trường hợp này, ta bắt đầu từ một công thức dạng đóng và dùng trực tiếp các nhân tố rủi ro xuất hiện trong giá trị hợp đồng.
• Xác định độ nhạy với từng nhân tố. Ta sử dụng hai phương pháp. Phương pháp thứ nhất chi dùng được khi có công thức dạng đóng vì nó tính độ nhạy là đạo hàm bậc một theo mỗi nhân tố rủi ro. Phương pháp thứ hai bằng số và tính độ nhạy bằng cách thay đổi mỗi nhân tố một lượng nhỏ và tái định giá hợp đồng. Phương pháp cuối cùng áp dụng khi không có công thức cho giá.
• Phân tích hợp đồng giao sau thành một danh mục đầu tư tuyên tính của ba vị thế mỗi vị thế ứng với một nhân tố rủi ro riêng lẻ.
• Tính toán phương sai và độ biến động của danh mục đầu tư của ba vị thế.
• Áp dụng một bội số ứng với mức tin tưởng sử dụng phân phối chuẩn để tìm VaR hàng ngày và tăng/giảm tỷ lệ tùy theo khoảng thời gian.
Các giả định như sau
• Độ nhạy với các nhân tố rủi ro là các hằng sổ, khi giá trị tăng hay giảm
• Các thay đổi giá trị được phân phối chuẩn. Phân phối chuẩn được áp dụng ở đây vì hợp đồng được biến thành một phân tích tuyến tính của các vị thế căn bản. Vì tổng các biến chuẩn cũng chuẩn, độ biến động của danh mục đầu tư là tham số chính xác cho phân phối các giá trị hợp đồng.
• Tính toán phương sai và độ biến động của danh mục đầu tư của ba vị thế.
• Áp dụng một bội số ứng với mức tin tưởng sử dụng phân phối chuẩn để tìm VaR hàng ngày và tăng/giảm tỷ lệ tùy theo khoảng thời gian.
Các giả định như sau
• Độ nhạy với các nhân tố rủi ro là các hằng sổ, khi giá trị tăng hay giảm
• Các thay đổi giá trị được phân phối chuẩn. Phân phối chuẩn được áp dụng ở đây vì hợp đồng được biến thành một phân tích tuyến tính của các vị thế căn bản. Vì tổng các biến chuẩn cũng chuẩn, độ biến động của danh mục đầu tư là tham số chính xác cho phân phối các giá trị hợp đồng.
Với một danh mục đầu tư, cảc bước và giả định sẽ giống như với một hợp đồng giao sau. Nó thường được sử dụng cho các danh mục đầu tư không có công cụ quyền chọn vì giả định độ nhạy bất biến không áp dụng.
Phương pháp delta-VaR có một số nhược điểm. Nó dựa trên giả định phân phối chuẩn, điều này có thể không đúng với phân phối thực tế. Đặc biệt, nó làm giảm giá trị của những sự kiện hy hữu. Trong một số trường hợp, giả định về phân phối chuẩn có thể dẫn tới những giá trị âm cho tài sản hay nhân tố rủi ro.
VaR lịch sử thường được dùng thay thế trong những trường hợp đó, sử dụng phân phối tái định giá toàn phân để tránh giả định về độ nhạy cố định. Mô phỏng Monte Carlo hay phương pháp mô phỏng giả thiết cũng xử lý trường hợp tổng quát sử dụng việc đánh giá toàn diện các nhân tố rủi ro.
VaR lịch sử thường được dùng thay thế trong những trường hợp đó, sử dụng phân phối tái định giá toàn phân để tránh giả định về độ nhạy cố định. Mô phỏng Monte Carlo hay phương pháp mô phỏng giả thiết cũng xử lý trường hợp tổng quát sử dụng việc đánh giá toàn diện các nhân tố rủi ro.