Các hệ thống xếp hạng đòi hỏi những quy tắc kinh doanh để thực thi. Một ví dụ thông thưởng và đơn giản là quy tắc liên hệ rủi ro quốc gia với doanh nghiệp hay ngân hàng đi vay. Khi rủi ro quốc gia trở thành rủi ro chuyển khoản, thu hồi lại tiền mặt từ người đi vay sẽ không còn khả thi nữa. Đây là lý do xếp hạng của một người đi vay không thể vượt xếp hạng của quốc gia đó. Nếu rủi ro quốc gia trở thành sự thật, người cho vay sẽ phải đối diện với một vụ vỡ nợ do rủi ro chuyển khoản, mặc dù xếp hạng tín dụng của người đi vay không thay đổi.
Những quy tắc khác cũng áp dụng với sự chuyển giao rủi ro từ một thành viên của hệ thống cấp bậc tới người đứng đầu của hệ thống hay tới một đảm bảo bên thứ ba. Nguy cơ sau đó sẽ được chuyển giao nội bộ đến đơn vị mà ngân hàng cho là thích hợp nhất để phân bố lượng rủi ro đó.
Một quy tắc thứ ba liên hệ hiệu ứng lấy lan giữa các đối tác. Ví dụ, vỡ nợ của một tập đoàn có thể gây ra vỡ nợ của tất cả hay một số công ty con, kể cả khi chúng không thật sự vỡ nợ. Lấy lan không dựa trên pháp lý và tuân theo những quy tắc nội bộ. Ngân hàng có thể nhận định rằng xác suất vỡ nợ trong một hệ thống cấp bậc thật ra phụ thuộc vào các sự kiện vỡ nợ trong hệ thống đó và gây ra sự lấy lan cho người đi vay trực tiếp. Các hiệu ứng lấy lan pháp lý tồn tại khi khoản nợ của người đi vay có những điều khoản dẫn tới vỡ nợ khi những khoản nợ khác trong tập đoàn của đối tác vỡ nợ.
Từ
khóa tìm kiếm nhiều: vỡ nợ